Nhà thơ Tố Hữu có câu thơ:
Chang chang cồn cát
Nắng trưa Quảng Bình.
Đặc biệt có thời gian gió
Lào trời nóng như thiêu như đốt. Thời gian này gió nóng từ Nước bạn Lào thổi
qua, không khí nóng khó chịu lắm. Những ai có dịp ở quê tôi khoảng thời gian
này có lẻ không bao giờ quên được.
Mùa hè đầy tiếng ve kêu râm
ran báo hiệu một mùa thi đầy vất vã. Hoa phượng đỏ rực khắp mọi nẽo đường. Đặc
biệt với học sinh lớp 12. Đó là lúc tạm biệt mái trường thân thương, tạm biệt bạn
bè để bước sang một chân trời mới cổng trường đại học. Tạm biệt những năm tháng
học trò hồn nhiên nhưng đầy kỷ niệm. Tất cả đều vội vã, vui buồn lẫn lộn, kẻ ở
người đi. Đó là thời gian xao động lòng người. Thời gian cho những tiếc nuối không
bao giờ trở lại. Thời gian mà những ước mơ hoài bảo sắp thành hiện thực.
Khâm phục nhất là những người
dân quê tôi, bán thân cho đất bán lưng cho trời trong thời tiết khắc nghiệt mà
vẫn miệt mài trên đồng ruộng. Họ sống lạc quan và làm việc tốt với kỳ vọng ngày
mai tươi sáng hơn.
Tôi nhớ những ngày hè nóng bỏng, thường đi liền với mùa gặt lúa, mùa thu hoạch khoai mì. Những cánh đồng lúa vàng rực một màu trông như một bức tranh khổng lồ vậy. Những gánh thóc, xe lúa nặng hạt được chở về sân Hợp Tác Xã. Nơi đây diễn ra công đoạn tuốt lúa. Trong thời gian này ruộng nương khô hạn. Mẹ tôi đi gặt hay bắt được cá lóc ruộng. Thời đó sao cá lóc nấu với cà chua ngon đến thế. Sau này lớn lên tôi được ăn nhiều món này nhưng không thấy ngon như ngày ấy nữa.
Mùa hè nóng nực là lúc các
khúc sông đầy người tắm. Chúng tôi nô đùa nhau thật thỏa thích. Trâu bò cũng tắm
với trẻ con chúng tôi. Cảnh người vật trên dòng sông quê thật nhộn nhịp.
Chúng tôi sử dụng hết kỳ nghỉ
hè để giúp gia đình. Công việc đồng quê nặng nhọc lắm. Chúng tôi phải làm đủ thứ
việc như: đi gặt, bó, gánh lúa về sân,
tuốt lúa, làm những việc khác trong gia đình. Tuy vất vã nhưng rất vui.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét