Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

NHỚ MÃI MATXCOVA THÁNG 10 NĂM 1980


Máy bay chở chúng tôi đáp xuống phi trường She-re-men-che-vơ Mat-xi-cơ-va. Đó là buổi sáng ngày mùa thu khi những rừng cây quanh phi trường ngã màu vàng rực – mùa thu vàng. Từ trên máy bay nhìn xuống ngoại ô matxcova như một tấm thảm màu vàng tuyệt đẹp. Những cánh đồng lúa mì thẳng cánh cò bay.
Chúng tôi nhanh chóng rời khỏi máy bay đi vào chổ làm thủ tục nhập cảnh. Sân bay này thật lớn, có nhiều đường băng, nhiều máy bay cất cánh và hạ cánh cùng một lúc. Đó là điều ngoài sức tưởng tượng của tôi. Trung tâm sân bay là một tòa nhà nhiều tầng, có nhiều tiền sảnh rộng lớn, tất cả sàn lát đá hoa cương trông rất tráng lệ. Đây là sân bay quốc tế lớn nhầt nước Nga nên khách quốc tế rất đông. Tác phong của họ rất nhanh nhẹn và dứt khoát. Các sĩ quan an ninh và biên phòng của Nga mặc đồng phục rất đẹp. Sau gần một tiếng làm thủ tục nhập cảnh chúng tôi đi ra nơi đón tiếp.
Đại diện nhà khách sứ quán đón chúng tôi tại sân bay. Chúng tôi nhanh chóng ra xe và lên đường về nhà khách. Xe vừa ra khỏi sân bay thì xuất hiện những cánh rừng bạch dương với sự hiện diện của mùa thu vàng. Cả cánh rừng ngã một màu vàng tươi, cảm giác thật mới lạ. 
Thiên nhiên đã ban tặng cho nước Nga mùa thu vàng tuyệt diệu khiến những ai đã đi qua nơi đây phải lay động, thổn thức tâm hồn. Đại lộ rộng lớn, nhiều làn xe ô tô nối đuôi nhau. Đúng là một thành phố mang dáng dấp hiện đại bậc nhất thế giới. 
Những kiến trúc Châu Âu hiện lên rõ nét, những ngôi nhà chọc trời, những công viên rộng lớn với hàng chục ngàn cây xanh rợp bóng. Con sông Matxcova quanh co uốn lượn như làm tăng thêm vẽ đẹp thơ mộng của thành phố thủ đô - thành trì của chủ nghĩa xã hội. Hai bên bờ sông là những con đường với những dãy nhà cao vút trời. Cửa hàng nằm san sát trên mặt tiền các đại lộ. Thành phố này vừa diễn ra Fectival thế giới nên được chĩnh trang như mới. Cảm giác đầu tiên là chúng tôi choáng ngợp với quang cảnh, con người ở đây.
Nhà khách sứ quán như một khách sạn. Mỗi phòng bố trí 02 người, giường đệm ga trắng, sàn trải thảm, có bàn ghế, tủ, điện thoại nội bộ. Thời đó ở Việt Nam rất hiếm có những khách sạn như thế này. Chúng tôi ăn cơm ờ nhà ăn không mất tiền. Ngoài ra được cấp thêm 1,2 rúp để tiêu vặt mỗi ngày. Bữa cơm đầu tiện ở nước ngoài có cơm gạo thơm, canh, bắp cải luộc, thịt kho ăn thật ngon.
Những ngày sau đó là những ngày đầy khám phá. Chỉ có hai tuần ở thành phố này nên chúng tôi tranh thủ đi chơi để tìm hiểu thành phố. Khí hậu mùa thu tiết trời se lạnh. Chúng tôi mặc áo vét đi chơi. Ra khỏi nhà khách chúng tôi nhìn thấy rất nhiều cây cối. Khắp mọi nẻo đường mùa thu vàng đang thời kỳ rực rỡ nhất. Cảm tưởng như cây được gắn lá bằng vàng thật. Cảnh vật thật tuyệt đẹp. Giữa những toà nhà có nhiều ghế dài để ngồi nghỉ, đi tí nữa là những ki ốt bán báo, tạp chí, nhiều cửa hàng bán bánh mì, thực phẩm.
Chúng tôi hỏi bến tàu điện ngầm rồi đi bộ tới đó. Đó là bến gần nhà khách và bến tàu điện ngầm đầu tiên  trong đời tôi xuống. Bến Công Viên Văn Hóa. Thả tiền xu vào máy, đi theo cầu thang máy xuống tàu điện ngầm. Đường vào là một cái hang rất sâu có thang máy dài sâu thẳm, càng xuống càng mát và ấm áp. Do có hệ thống quạt thông gió và chuyển động của những đoàn tàu nên ở trong đường hầm gió ào ào. Đèn bên trong bật sáng trưng. 
Khi chúng tôi xuống tận bến tàu thì rất đổi ngạc nhiên. Bến tàu như một cung điện thu nhỏ. Những kiến trúc chạm trổ mang đậm nét châu âu. Người đi lại rất đông, tác phong nhanh nhẹn, không bao giờ va chạm nhau, câu xin lỗi, cảm ơn thường xuyên phát ra nơi miệng họ. Mùi nước hoa lan tỏa khắp nơi, hương thơm ngào ngạt. 
Đoàn tàu chạy đến rất nhanh rồi dừng lại đột ngột nơi sân ga. Cửa tự động mở ra, chúng tôi cùng với đoàn người nhanh chóng vào trong toa tàu. Các cửa tàu đóng lại, đoàn tàu lao vụt về phía trước. Cứ thế chúng tôi đi mãi, đi mãi trong lòng đất. Hết ga này rồi đến ga khác không chán. Mỗi ga tàu là một công trình kiến trúc khác nhau, cảm tưởng cứ như những cung điện nối với nhau không bao giờ kết thúc. Khi nhìn đồng hồ thì đã giờ chiều. Chúng tôi chợt tỉnh là không nhớ bến xuống đầu tiên là bến nào. Bây giờ đúng là khó khăn rồi, phải sử dụng vốn từ ngoại ngữ đã học thôi. Chúng tôi hỏi người làm việc trong ga tàu nhưng họ nói quá nhanh không thể hiểu được. May quá trong số anh em chúng tôi có số điện thoại của nhà khách thế là biết được bến xuống ban đầu. Cuối cùng chúng tôi cũng về được nhà.

Matxcova thật tuyệt đẹp. Cái gì cũng to lớn và ngăn nắp, sạch sẽ. Hệ thống giao thông hiện đại, hạ tầng cơ sở rất tốt. Ở đây có nhiều công trình kiến trúc nỗi tiếng. Đó là Quảng Trường Đỏ, Cung Điện Kremli, trường đại học tổng hợp Lô Mô Nô Xốp, tháp truyền hình Octankino, khu triển lãm kinh tế quốc dân, đồi Lê Nin, tàu điện ngầm, nhiều công viên đẹp, sông Matxcova xinh đẹp và êm đềm…
Matxcova có nhiều tiệm bánh mỳ với đầy đủ chủng loại. Xứ sở này là quê hương của bánh mỳ. Kem ở đây có rất nhiều loại, ăn rất ngon. Tôi nhớ mãi cứ mỗi lần ra hiệu kem là chúng tôi khoái lắm. Tôi chọn loại kem to nhất, ăn xong là no luôn. Các quầy bán báo, tạp chí, phong bì thư.. ở khắp nơi. Chúng tôi mua nhiều phong bì và giấy để viết thư. Những lá thư đầu tiên của tôi từ nước ngoài chuyển về cho gia đình và bạn bè mang nhiều điều khám phá, cảm xúc mới lạ về đất nước con người Nga.

1 nhận xét: