Làng Đức Phổ quê tôi có lẽ hình thành từ lâu lắm. Làng có
8 thôn nằm gần kề nhau thành cụm dân cư. Phía tây tiếp giáp với con sông, Phía
bắc tiếp giáp với làng khác. Phía đông, phía nam là cánh đồng trải dài xanh mượt.
Con đê làng chạy dài từ phía tây bắc đến đông nam đi theo
là những ngôi nhà và hàng cây xanh tốt. Con sông quê hiền hòa mang nặng phù sa
cho những cánh đồng trù phú. Những ngôi nhà nhấp nhô tạo nên khung cảnh làng
quê thanh bình.
Cánh đồng thẳng cánh cò bay. Giữa những cánh đồng là những
con đường thẳng tắp rợp bóng cây xanh. Tuổi thơ tôi gắn liền với cảnh quan nơi
đây. Những lần đuổi bắt bướm chạy đến mệt lã. Chúng tôi ngày ngày chạy thả diều
trên con đường làng đầy gió. Bầu trời xanh ngắt, những cánh diều tung tăng bay
lượn giữa không trung. Cảm giác thật hạnh phúc. Đúng như trong bài thơ “Quê
Hương” nhà thơ Đỗ Trung Quân có đoạn viết:
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê
hương là đường đi học
Con
về rợp bướm vàng bay
Nhà tôi ở ngay cánh đồng. Hồi đó cha tôi có chiếc xe đạp nữ, đó là tài sản lớn của gia đình. Mỗi lần lấy xe tập đi tôi khoái hết chổ nói. Tôi lúc đó còn nhỏ khoảng 7-8 tuổi nên khó khăn lắm mới chống chân xuống đất được. Xe mới, con đường trải sỏi bằng phẳng, xe cứ bon bon, cảm giác sung sướng vô tận.
Giữa làng có cái chợ. Nhà ông bà nội tôi nằm sát bên chợ.
Lúc ba đến bốn tuổi, tôi còn nhớ cảnh họp chợ như thế nào. Tôi được cha mẹ cho
tiền mua bánh đa. Giá mỗi cái bánh chỉ 2 xu.
Ở quê dân làng thường quan tâm nhau. Chuyện gì xảy ra đầu
làng ngõ xóm đều biết cả. Đội văn nghệ làng thường xuyên tập luyện và biểu diễn.
Mỗi lần đi xem văn nghệ là tôi hưng phấn yêu cuộc đời hơn.
Người dân quê tôi kiên cường trong chiến đấu, cần cù
trong lao động. Lớp lớp cha ông đã cầm súng xông ra chiến trường bảo vệ non
sông. Trong số họ có nhiều người đã anh dũng hy sinh để cho tổ quốc trường tồn.
Kế tục truyền thống anh hùng cách mạng của cha ông, ngày nay con cháu họ đã lao
động cần mẫn để xây dựng lại quê hương ngày càng giàu đẹp.
Sau những năm chiến tranh làng quê tôi bị bom đạn cày xới.
Cảnh điêu tàn sau mỗi trận bom. Tuy vậy người dân vẫn kiên cường, bất khuất,
tương thân tương ái giúp nhau trong hoạn nạn. Giờ đây bộ mặt làng quê thay đổi
hoàn toàn. Những nhà xây kiên cố mọc lên như nấm, có nhiều dạng nhà vườn, biệt
thự. Đường làng hầu như bê tông hóa. Trong làng nhiều nhà có xe ô tô. Lớp lớp
thanh niên làng đi xa làm ăn. Làng chỉ còn người già và trẻ nhỏ. Cảnh xóm làng
yên tĩnh hơn xưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét