Tủ thóc nhà tôi để ngay phía sau gian hông. Phía trước tủ
có tường che lại nên không thấy tủ. trên tủ có cửa để bỏ và lấy thóc ra. Hồi đó
rất nhiều thứ người ta bỏ vào cất trong tủ này rồi khóa lại. Phòng để tủ thóc
cũng có cửa khóa.
Dạo trước bánh ngọt, sữa hộp hiếm lắm mà lại đắt tiền. Ba
mẹ tôi thỉnh thoảng mua bánh quy về cất trong đó, lâu lâu có dịp gì đó mới cho
chúng tôi ăn. Ngày đó cha mẹ cũng hay đưa ra các phong trào thi đua nhau học tốt,
rèn luyện tốt để thưởng cho chúng tôi bánh kẹo. Phong trào này có thể theo tuần,
tháng hay năm học.
Hồi còn nhỏ chúng tôi cái gì cũng thèm ăn. Đất nước còn
nghèo, người dân còn đói, chúng tôi thiếu thốn đủ thứ, nhất là đói ăn. Ước mơ là
làm sao ăn no, mặc ấm.
Vì quá thèm bánh kẹo tôi suy nghỉ mãi không biết làm thế nào
để lấy được. Ba mẹ tôi nghỉ đã khóa cửa phòng nên khỏi khóa cửa tủ. Nhà tôi có
gác để đồ thông qua nhiều gian nhà. Gác này cao hơn 3 m không có đường lên. Lúc
nào muốn lên phải có thang. Tôi nghỉ cách làm sao để qua được phòng đó.
Một lần nọ tôi đã nghỉ ra cách leo lên gác bằng cột nhà.
Từ gác leo vào phòng đó. Thế là tôi làm được và ăn vụng bánh kẹo nhiều lần mà
không ai biết. Tuy vậy tôi không dám ăn nhiều vì sợ lộ. Đó cũng là một kỷ niệm
vui tuổi nhỏ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét