Ngày còn bé tôi thích các con vật nuôi trong gia đình. Gà
là một trong số đó. Thời đó nuôi gà khó lắm, lúc bị bệnh dịch không có thuốc chữa
bệnh dẫn đến gà chết cả đàn. Bố mẹ tôi nuôi được vài con gà. Thịt gà là thứ xa
xỉ, lâu lâu mới ăn một lần. Tôi nhớ khi nào có khách, hay những dịp đặc biệt
chúng tôi mới được ăn thịt gà.
Thuở ấy được nhìn thấy đàn gà tung tăng chúng tôi thích lắm.
Trong đàn gà gia đình có mấy con gà mái. Đến kỳ chúng đẻ trứng, cả nhà mừng rỡ
nhưng không được ăn trứng vì dành để cho gà ấp. Chổ đẻ trứng là một cái rỗ lót
nhiều rơm. Cứ mỗi lần gà mái muốn đẻ trứng thì vào nằm trong đó. Có khi một rỗ
có 2-3 con gà thay nhau đẻ trứng. Mỗi con gà đẻ 10-15 trứng thì bắt đầu ấp. Có
khi trứng bị chuột hoặc rắn ăn gần hết chỉ còn vài trứng.
Sau khi ấp gà mẹ cho ra khoảng 10 chú gà con. Những ngày
đầu chào đời chúng tíu tít kiếm ăn bên mẹ trông rất tình cảm. Thức ăn là những
sinh vật nhỏ trên mặt đất như giun đất, châu chấu, thóc lúa hoặc những vi sinh
vật khác. Những thức ăn phù du trong vườn. Hằng ngày chúng cần mẫn kiếm ăn.
Trong thời gian ngắn đàn gà con lớn nhanh như thổi.
Gà ngon nhất là gà tơ lúc 600g-800g. Gà này nấu cháo cho
những thành viên trong gia đình bị bệnh, ốm đau. Gà hơn 1 kg là gà thành phẩm
có thể giết thịt. Bố mẹ tôi lúc túng tiền thường bắt một, hai con gà ra chợ
bán. Tôi nhớ có nhiều lần mẹ bán gà để mua thêm gạo chống đói. Có lúc bán gà để
mua sách vỡ, áo quần cho chúng tôi.
Vùng tôi hay làm đám giỗ. Trong những lúc như vậy bao giờ
cũng phải làm thịt vài con gà để cúng và đãi bà con. Hồi đó tôi thích nhất là thịt
gà luộc chấm với muối, tiêu, lá chanh. Lòng gà và nội tạng của nó như tim, gan,
tiết canh là những món ngon mà ba mẹ luôn dành cho chúng tôi. Ngoài ra món cháo
thịt gà vườn cũng là món chúng tôi thích. Ba mẹ tôi hay nấu cháo thịt gà. Chúng
tôi có những phong trào thi đua học giỏi, đạo đức tốt. Khi ai đó đạt thành tích
trong học tập và rèn luyện thì ba mẹ cũng làm thịt gà ăn mừng. Vì vậy chúng tôi
luôn phấn đấu thi đua nhau trong các phong trào và tiêu chí để được thưởng.
Nhiều chuyện xung quanh gà vườn ở quê tôi. Ranh giới nhà
dân chỉ là hàng cây hay hàng rào, bụi chuối, tre nứa…Vì vậy gà nhà này chạy qua
vườn nhà kia ăn là chuyện bình thường. Tuy vậy gà thỉnh thoảng bị bắt trộm.
Trong hoàn cảnh đó nếu không bỏ qua sẽ nghi ngờ lẫn nhau. Tôi chứng kiến nhiều
cảnh cãi vã nhau vì mất con gà. Hàng xóm láng giềng mất lòng. Những xung đột
đôi khi kéo dài hàng tuần không kết thúc. Gà lúc đó đối với những người dân quê
là tài sản có giá trị.