Thứ Năm, 20 tháng 2, 2014

LŨ QUÊ TÔI




Mùa mưa quê tôi thường bắt đầu từ tháng 6 âm lịch. Mưa thường đi đôi với bão. Những trận mưa xối xã liên tục nhiều ngày gây ngập lụt nhiều nơi. Bầu trời xám xịt bỡi mây đen. Sau ba bốn ngày mưa bão, nước các con sông đục ngầu và dâng nhanh lũ quét, lũ ống xuất hiện từ đây. Nhiều lần chúng tôi không kịp trở tay vì nước lên quá nhanh.
Tôi nhớ có một lần lúc 10 tuổi, sáng đi học trưa về nước đã dâng cao khắp cả làng. Con đường về nhà phải đi qua một cánh đồng. Đường không thấy rõ, xung quanh là một biển nước chảy xiết. Phải đi về nhà, nếu không thì nước càng lên to hơn. Chúng tôi đành liều đi tìm con đường mòn dưới nước đục. Cuối cùng cũng tìm ra được. Lội ra được một đoạn thì nước chảy xiết hơn. Giờ không còn đường quay lại mà đi tiếp thì quá nguy hiểm. Chúng tôi quyết định đi tiếp. Cứ lần đi từng bước một, lấy thăng bằng thật tốt, nếu chỉ cần sơ suất là bị nước cuốn trôi liền. Đoạn đường chỉ 100 m mà phải đi mất vài giờ đồng hồ. Nghỉ lại thật rùng rợn hải hùng.
Nhà tôi ở cuối làng sát với những cánh đồng thẳng cánh cò bay. Mùa lũ cánh đồng ngập nước hoàn toàn. Nước chảy cuốn theo tất cả mọi thứ như: cũi, gỗ, cá và tất cả mọi thứ trên đường đi của nó. Qua cửa sổ tôi nhìn dòng nước lũ mà cảm giác sức mạnh ghê gớm của thiên nhiên. Nhà tôi hay nuôi đàn vịt. Ngày thường chúng đi ăn ngoài đồng, tối tối tự tìm đường về. Có nhiều đợt lũ nhiều đàn vịt nhà tôi bị thất lạc mất không thấy chúng trở về nữa.
Vui nhất là có những trận lụt cá không biết từ đâu về mà chúng nhảy lên cả sân nhà, bải cỏ. Ba tôi hay đi cất rớ vào những dịp lũ. Ba cất được nhiều cá, có những con cá chép, cá trắm cỏ to ôm không xuể. Gần nhà ông bà nội tôi có có cái bàu và chiếc cầu bắc qua, người ta thường hay gọi là “Cầu Tây”. Bàu này nối với con sông  và cánh đồng nên khi lụt về nước chảy xiết và mang theo nhiều cá tôm. Cha tôi hay ra đó cất rớ khi lụt về. Chổ này rất gần nhà ông nên ghe qua thăm ông bà luôn.
Kỷ niệm nhiều trong những đợt lũ là chúng tôi đói, không có gì ăn, nước uống cũng khan hiếm. Nhiều lúc nước cô lập, không liên lạc được với bên ngoài nên không nhận được sự hỗ trợ nào. Những lúc như vậy chúng tôi phải sử dụng thực phẩm khô để dành bấy lâu nay như: khoai, sắn khô, mắm, vừng, lạc để chống đói. Những ngày mưa bảo, lụt là những ngày chúng tôi cảm thấy sung sướng vì chẳng phải đi học hay làm việc nhà nhiều. Buổi sáng trời lạnh nên ngủ dậy muộn. Những lúc như vậy bố mẹ tôi thường kể chuyện cho chúng tôi nghe.
Sau những cơn lũ là hậu quả khôn lường. Có những trường hợp còn bị thương hay mất cả tính mạng. Mùa màng bị nhấn chìm trong biển nước, mất mùa, đói. Công việc dọn vệ sinh sau lũ cũng phải mất nhiều ngày.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét