Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2014

ĂN BO BO

Những năm sau giãi phóng đất nước ta gặp muôn và khó khăn. Chiến tranh tàn phá mọi thứ. Sản xuất không phát triễn, các thế lực thù địch cấm vận, không thông thương được. Nền kinh tế rơi vào thế bế tắc. Tôi lúc đó đã 15 tuổi. Cái tuổi đang ăn đang lớn. Thời gian đó nhiều người bị đói. Không đủ gạo để ăn. Chúng tôi phải ăn đủ thứ kiếm được để sống qua ngày. Thức ăn chủ yếu là hạt bo bo. Tôi nhớ đó là hạt màu nâu. Nấu lâu lửa nhỏ mới chín được. Thời đó nhiên liệu để đun nấu thật khan hiếm. Nồi bo bo cho 8 người ăn chỉ đun trong vòng 20 phút. Nhà tôi đi rừng đốn được ít cũi. Quá trình nấu, đun bo bo chỉ qua loa, vì vậy khi ăn nhai thật khó khăn. Bo bo nấu xong còn cứng, nhưng đến bữa cũng phải ăn. Cứ mỗi bữa ăn nhai được 15 phút thì mõi cả mồm mà bụng vẫn còn đói. Thức ăn chỉ có nước mắm, vài thứ rau vườn, thịt cá hầu như không có, dầu rán cũng không.
Tôi nhớ chuẩn bị bữa ăn khó khăn lắm. Tôi là con cả nên phải làm mọi thứ kể cả nấu ăn. Cứ đến bữa trưa ăn vội vã rồi phải đi học. Thèm cơm lắm nhưng không có gạo để nấu ăn. Có những lúc vừa nấu ít cơm vừa phải nấu bo bo để ăn độn. Thời gian ăn bo bo kéo dài vài năm cuối những năm 70 và đầu những năm 80 của thế kỷ 20.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét